Hồi ức lính

Trăn đất vùng Anlong Veng

Phía nam Anlong Veng hầu hết là rừng xanh, là nơi tiếp giáp của 2 khu chiến của bộ đội Việt Nam đó là quân khu 5 và quân khu 7, một khu rừng xanh trải rộng gẫn 100 km vuông nên cả hai quân khu không thể kiểm soát hết nơi này.
837
Trăn đất vùng Anlong Veng

Hơn nữa khu vực Anlong Veng này mùa mưa ngập lút đến tận bụng, đến khi mùa khô thì không tìm đâu ra một giọt nước, nếu có nước thì tập trung rất nhiều thú dữ hoặc cũng là nơi địch hay trú quân, chúng tôi đã nhiều lần bị khát nước, những trận khát nước khủng khiếp, đi mất ba ngày mới tìm thấy nước.

Có lần phát hiện ra một đầm lầy thì.. than ôi hàng trăm con lợn rừng đằm mình trong hồ nước chúng tạo cho hồ nước thành một lớp bùn đặc sánh, khi thấy người chúng chạy tán loạn, húc thẳng vào giữa đoàn quân sặc mùi phân trộn bùn may mắn không ai bị thương vong, chúng tôi lấy khăn mặt thấm qua lớp bùn rồi vắt nước vào ca, chờ cho lắng cặn rồi uống, nước vẫn đen đục và hôi tanh… đành phải uống vì không còn lựa chọn.

Khi đã phát hiện ra khúc suối, hoặc khu hồ nào có nước là chúng tôi đánh dấu rất kỹ trên bản đồ, đề phòng cho đợt sau có qua đây còn có nước để dùng, 

Hôm ấy Tiểu đoàn phó Nguyễn Mạnh Hùng trực tiếp chỉ huy đợt truy quét phía nam Anlong Veng. Gồm 2 đại đội là C6 và C5 tăng cường thêm 1 khẩu đội Cối 82 của C8. Đợt này đi khá đông nên được tăng cường thêm 3 trinh sát. Gồm có tôi, Khoa và Liêm Quế Sơn . 

Tôi dẫn đầu đội hình đi qua một bãi cỏ tranh và những bụi cây sim thưa thớt, phía dưới đã nhìn thấy con suối ôm vòng theo vạt rừng xanh. Vì dốc cao nên tôi phải tìm một khe tụ thủy nhỏ để tụt xuống lòng suối, ngay bờ tụ thủy có một cây đổ nằm chắn ngang lối đi, tôi vạch lá bước qua không cần để ý gần.

Vừa tụt xuống vừa quan sát về phía rừng xanh bên kia suối xem có động tĩnh gì không. Bỗng nhiên thấy đằng sau có tiếng chân chạy huỳnh huỵch, thằng Thời bộ binh C5 từ trên bờ lăn mấy vòng xuống suối, tiếp đến là anh Lầm anh nuôi C8 chạy nhanh nhất ngã ngửa ngay dưới chân tôi, xoong nồi lăn lốc cốc xuống suối.

Các lính bộ binh gần tôi đang ngơ ngác, thì bỗng tôi nhìn thấy một con trăn lớn, nó cất cái đầu to bằng quả dừa trước mặt tôi, rồi lao thẳng xuống suối cả thân hình dài thượt của nó tì lên vai tôi nặng trĩu, lúc này chỉ còn nhắm mắt cho toàn bộ cơ thể lạnh ngắt của nó trườn qua vai tôi rồi lao nhanh xuống vũng nước dưới lòng suối. Chúng tôi bị một phen bất ngờ chỉ còn biết ngây người nhìn xuống vũng nước không lớn hơn hai manh chiếu, nơi con trăn đang nằm dưới đó.

Anh Hùng phân công bố trí cho các đơn vị hạ trại ngay tại chỗ, các đơn vị tổ chức canh gác và tuần phục hai bên bờ, lúc này anh Lầm mới kể rõ đầu đuôi: “Tao thấy nó như cây gỗ nằm ngang, liền ngồi lên nghỉ giải lao, dưới đít êm êm, rồi khúc cây tự nhiên chuyển động, nhìn kỹ hóa ra đang ngồi trên lưng con trăn eo ơi ! kinh quá tao bỏ chạy, xô ngã cả thằng Thời.

Chúng tôi chuẩn bị tìm cách bắt con trăn, mỗi người cầm một cây gậy, nó thò đầu lên là đập. Khổ thân con trăn, chưa kịp ngoi lên mặt nước đã bị phang vài gậy, thân hình nó trườn lên khúc cây. Tôi bật lưỡi lê ba cạnh gim người nó vào khúc cây để cho mọi người ra sức đập. Không ngờ sức mạnh của con trăn khủng khiếp thật, nó kéo cong oằn cái lưỡi lê AK47 bằng thép ngoẹo sang một phía. Lính tráng dùng vồ gậy tới tấp đập lên đầu con trăn, một tiếng sau con mãnh xà cũng phải gục ngã trước sức mạnh can trường của mấy thằng lính háu đói.

Chúng tôi kéo cổ lên bờ, nhìn cái đầu nhỏ như quả dừa mà sao thân hình nó to khủng khiếp vậy, phải 6 lính bộ binh mới kéo được lên chạc ba của một cái cây bên suối để lột da. Cả con trăn quý nhất cái mật nên ai cũng nhăm nhắm cướp bằng được, khi lột da mổ bụng, tất cả nháo nhào lao tới, thằng giằng buồng gan, thằng cướp búi mỡ, cuối cùng không biết túi mật thuộc về ai. Trinh Sát chúng tôi được nửa dây mỡ trăn, đem về đun lên đựơc gần đầy bi đông mỡ.

Anh nuôi chặt khúc luộc trăn ăn bữa chiều, thịt trăn luộc trắng như thịt gà, chấm muối tanh nghéo nhưng cố mà ăn. Tôi không thấy ngon, thịt lại bám xương dùng răng giằng mãi không róc thịt. Khi ăn xong thằng Dũng liên lạc đi xuống từng bộ phận gom lại tất cả những mầu xương trăn để thủ trưởng Hùng mang về nấu cao.

Xem thêm: Những món ăn kinh khủng vùng Anlong Veng

Suốt cả một tuần, thằng Dũng phải mang theo túi xương trăn cho thủ trưởng, trên đường hành quân lính bộ binh không chịu nổi, đuổi nó xuống cuối đội hình. Dũng nó phàn nàn: “Em muốn quăng mẹ nó đi, không thể chịu nổi như mùi tử sỹ, nhưng chỉ sợ thủ trưởng giận.

Khi về tiểu đoàn bộ tôi còn nhớ.. cái đầu con trăn, ông Hùng treo tòng teng mãi bên hiên nhà chỉ huy tiểu đoàn bộ, như chứng minh cho một chiến công của đơn vị trong đợt truy quét phía nam Anlong Veng.

Nguyễn Tuấn

0 ( 0 bình chọn )

thienvt

https://thienvt.com
thienvt - Founder, coder, ngáo ngơ tại vncrawl.com. Mê code, seo, gái... Thích đủ thứ

    Bài viết liên quan

    Bài viết mới

    Xem thêm