Hồi ức lính

Những món ăn kinh khủng vùng Anlong Veng

Lính rất dễ tính, lính vô tư như đã từng làm lính, lính có gì ăn nấy, không hề phàn nàn, ăn được thì cố mà ăn, ăn bất kể thứ gì, cả những món ăn kinh khủng.
874
Những món ăn kinh khủng vùng Anlong Veng

Nhớ thời gian đơn vị D8 chúng tôi đóng quân trên Bak Anlong Veng, chỉ có gạo mục, cá chuồn khô đầy giòi, gạt giòi ra vẫn ăn được như thường, Khoa tiểu đội phó trinh sát còn nói tếu: 

– Gạt giòi ra làm gì, mất công lắm. Cứ cắn cả miếng, nghe tiếng giòi nổ lách tách trong miệng lại thấy vui tai. Ăn đi không phí.

Khoa nói thêm:

– Trên đời này tao không từ chối ăn một con gì, chỉ có mỗi con Ốc là tao chịu.

Tôi ngạc nhiên hỏi lại:

– Ốc ngon quá, sao lại không ăn?.

– Ốc Vít tụi bay có ăn nổi không?

Tất cả lại cười rộ lên, lại gắp rồi đĩa cá cũng bay sạch.

Hồi còn đóng quân ở Choăm Sere, tiểu đội chúng tôi đi thực địa rẽ vào một căn nhà rìa phum, lấy tấm mền đổi được hai con gà to, luộc ngay tại nhà dân. Hai con gà béo ngậy bắc ra, sẵn có bi đông rượu nâng lên đặt xuống, gà chấm bột canh, ngọt lịm. Lính vui tay xé chấm tưng bừng.

Chưa hết nửa con gà đã hết gói bột canh, Khoa hỏi xin muối nhưng bà chủ lắc đầu, đi vào gác bếp lấy ra một bọc Para hok. Bình thường thì đến chết chúng tôi cũng không thể ăn nổi món này. Mở gói bò hóc ra là bịt mũi muốn ói, món bò hốc là món cá để ươn ba nắng. Con cá hoại tử mềm nhũn, thối hoắc. Lúc đó họ cho vào cối rã nát trộn muối, giềng ớt bọc lá chuối treo gác bếp ăn dần. Vậy mà giờ đây thịt gà chấm bò hốc hòa loãng ăn vẫn thấy ngon. Chẳng thấy anh nào nôn ọe.

Lại một buổi chiều, Hồng kều và Thanh Phun Rô đi tuần về, rẽ vào phum mang về một bọc phổi trâu, khoe rằng dân biếu không. Cả tiểu đội mừng rơn, rửa sạch thái nhỏ cho vào nồi xào xào nấu nấu. Nồi thịt thơm phức bắc lên bàn cả tiểu đội tới tấp gắp. Cho vào miệng nhai lạo xạo toàn cát. Thì ra mùa khô trâu nhai cỏ lùa cả bụi cát vào túi phổi. Không vấn đề vừa ăn vừa nhè cát. Thịt phổi trâu vẫn ních đầy bụng lính.

Có một lần truy quét xuống cánh đồng Bo samui, lâu ngày không có chất tươi, gặp một đàn kền kền cổ cong cùng tranh nhau một cây khô tại một hồ sen cạn. Chúng đánh nhau, chiếm vị trí trên cành, làm cho các cành cây gãy răng rắc. Chúng chẳng coi đám lính là gì. Mặc dù chúng tôi nghỉ giải lao rất gần đó. Khoa nâng súng lên, chọn con to nhất bóp cò. Con kền kền nặng hơn 10 kg như cánh diều đứt dây từ từ tiếp địa xuống hồ sen cạn.

Tôi lao theo con quái điểu hòng bắt sống, nhưng đến khi đối mặt thì thật kinh hãi. Nhìn cái đầu trọc lốc, cặp mắt trắng dã, với cái mỏ khoằm đang vươn ra đe dọa, khiến tôi không dám tiến gần. Nếu nó mổ trúng đích cũng không khác gì con dao nhọn chứa đầy độc tố. Tôi lùi lại kiếm một khúc cây lừa thế phang một cú trời giáng vào cái đầu gớm ghiếc của con kền kền. Lôi cổ lên bờ cho anh nuôi làm thịt.

Đúng là loài ăn xác thối, anh nuôi Sơn Lọ vặt lông, từng đàn rận bò ra nhung nhúc, làn da mốc thếch khô khốc nhăn nhúm. Sơn rửa sạch sẽ chặt khúc quân cờ ướp muối, bóp giềng cho vào nồi, châm lửa làm bữa trưa. Chỉ một loáng bữa cỗ bắc lên, cơm trắng, thịt kho, còn có cả canh lá giang nấu với cổ cánh kền kền.

Khá khen tay anh nuôi người Phú Yên, hắn làm các món ăn rất khéo, thịt thơm nức mũi. Tôi gắp một miếng nạc cho vào miệng nhai ngấu nghiến, mùi thịt khét lẹt, hăng hắc mùi xà phòng. Không thể nhai thêm tôi nhè miếng thịt, buông bát cơm, lấy bi đông xúc miệng, nhìn qua đám lính bộ binh vẫn chén tì tì, Khoa nói thầm với tôi: “Món này kinh khủng quá, không thể ăn nổi“.

Khi ăn xong, thằng Sơn Lọ đổ hết nồi thịt. Vừa cọ nồi vừa lẩm bẩm: “Mẹ kiếp! Thịt gì mà khó ăn vậy. Phí toi cả buổi nấu nướng, rửa mãi không hết mùi“.

Xem thêm: Trăn đất vùng Anlong Veng

Nguyễn Tuấn

0 ( 0 bình chọn )

thienvt

https://thienvt.com
thienvt - Founder, coder, ngáo ngơ tại vncrawl.com. Mê code, seo, gái... Thích đủ thứ

    Bài viết liên quan

    Bài viết mới

    Xem thêm